Những người trẻ đi ngược chiều gió thổi…

Tối nay đi dạy về, rất nhớ K64, K65 cái ngày liên hoan, K48 cái ngày được thưởng thức quà quê từ mọi miền, K35 thì thấy nhớ nhất hôm offline. Nhớ là mình nhớ thôi…Mấy đứa có đọc cũng đừng cười chị 🙂 Chị nhớ thật!!!Thèm cảm giác gần gũi, thân tình, chấp nhận và thoải mái…Mưa, hơi lạnh chút! Thấy nhớ gia đình, thèm một bắp ngô nếp thơm, một củ khoai nướng, hay nồi lẩu gà! 10h. Cũng quen, nhưng rõ ràng mọi người đã lên giường ngủ…Mình cũng thèm 1 cái chăn ấm, hay 1 câu ấm lòng….Tự dưng muốn từ bỏ và muốn nằm trong 1 cái “bọc bình yên” nào đó.

5072652

Đêm. Đèn đường sáng rọi ngang qua những hạt mưa se lạnh, ngang những làn khói thơm từ bát miến ngan và cả hơi rượu của bàn bên cạnh. Bên phải, đôi trai gái còn tỉnh, bàn công việc, kêu ca sếp, dự định cưới xin, kể chuyện bố mẹ chồng: “Bố mẹ anh làm em hơi khó xử”. Bên trái, đôi trai gái đã say, chém gió say là gì @@ các mức độ say, chuyện triết lý sống, chuyện bạn bè, rồi tới cả chuyện phật pháp!Bó tay! Tự dưng thấy cuộc sống sao ngắn thế, quẩn quanh những điều nhỏ bé,lúc tỉnh, lúc say mà người ta cứ tưởng mình say, mình tỉnh…..Tự dưng muốn sống cuộc sống một mình, muốn kiếm tiền, cho mấy đứa nhỏ đi chơi, rồi mình đi chơi, rồi đi học, đi khám phá cái mới, kệ tuổi xuân qua thiếu vắng 1 chữ “chồng”.

1330063864.img

11h. Một đống inbox. Mình không đọc, cũng hiểu nội dung là gì. Trainer tụi mình, giờ không còn nhìn vào cái what, cái how nữa, cứ thẳng why thôi. Thế nên cũng hiểu được người này, người kia, động cơ này, động lực kia. Cũng hiểu cả. Nhiều khi nghĩ rằng cứ thôi, im lặng, 1 ngày em sẽ hiểu. Học ở UCIE xong, cũng có lúc giữ đc cái tâm của mình tách biệt và vững chãi, thấu hiểu và thông cảm, chia sẻ và trợ giúp. Khổng Tử có câu này “Sincerity and truth are the basis of every virtue.”….Song, tự dưng cũng muốn sống giả dối, khôn khéo, bỡ đỡ, chiều lòng, hay mạnh mẽ quật lại cả một thế giới, để chiến tranh cho sự mạnh mẽ, mà yêu thương chưa mang tới.

famous-inspirational-quote_16043-2

“Chị ơi dịch cho em câu này”, “Chị ơi đọc âm này như nào?”, “Chị ơi kênh nào luyện nghe nào tiếng Anh?” “Ngày xưa em sợ tiếng Anh lắm, giờ em mong có thể thay đổi”. Những câu chuyện rả rích kèm cả tiếng mưa, vui có, buồn có. Có một inbox bạn học viên nhờ mình dịch mấy câu tiếng Anh, mấy câu như lời tâm tình thủ thỉ gửi nỗi lòng mà bạn ko dám bày tỏ bằng tiếng Việt. Thấy các bạn thay đổi mình cũng vui, thấy các bạn cố gắng, mình cũng cố gắng, thấy các bạn hỏi là mình trả lời.

Tiếng Anh càng ngày càng trở nên quan trọng, và người ta thúc giục nhau học lấy học để, rồi cũng có những tư tưởng chộp giật, nhanh vội, ko làm, vẫn muốn có, ko luyện, vẫn muốn thành, và thế là người nhanh ý lại cứ đưa ra những thứ cũng chộp nhanh theo. Rồi mình cũng chả thoát được guồng quay của nó. Tự dưng, nghĩ, hay thôi, cũng sống hời hợt đi, nhanh gấp đi, thúc giục đi, thả trôi đi, lợi nhuận đi, chắc mình sẽ giàu hơn. Tự dưng cũng muốn muốn kệ người ta thay đổi, còn mình cứ giữ cái mình của mình.

……

Vậy đấy…

Tự dưng muốn từ bỏ và muốn nằm trong 1 cái “bọc bình yên” nào đó.

Tự dưng muốn sống cuộc sống một mình, muốn kiếm tiền, rồi mình đi chơi, rồi đi học, đi khám phá cái mới, kệ tuổi xuân qua thiếu vắng 1 chữ “chồng”.

Tự dưng cũng muốn sống giả dối, khôn khéo, bỡ đỡ, chiều lòng, hay mạnh mẽ quật lại cả một thế giới, để chiến tranh cho sự mạnh mẽ, mà yêu thương chưa mang tới.

Tự dưng, nghĩ, hay thôi, cũng sống hời hợt đi, nhanh gấp đi, thúc giục đi, thả trôi đi, lợi nhuận đi, chắc mình sẽ giàu hơn. Tự dưng cũng muốn muốn kệ người ta thay đổi, còn mình cứ giữ cái mình của mình.

 

“MỘT NGƯỜI TRẺ ĐI NGƯỢC CHIỀU GIÓ THỔI”. 

 

 

angelica_generosa41

514_400x400_Board

 

Có hai thứ em muốn mang theo cả cuộc đời…

Có hai thứ em muốn mang theo cả cuộc đời… 

Love Rosemary với ai đó có thể là sự xa lạ, khó hiểu hay “quá văn hoa” ngôn ngữ. Song nó chỉ chứa đựng 2 thứ: 1 là giá trị sống cốt lõi, kim chỉ nam cho mọi hành động của em – LOVE ! 2 là nick name của 1 cô gái- ROSEMARY, một nhân vật trong bộ phim “Thiên thần quyến rũ”, một cô gái, có nghị lực mạnh mẽ vô vàn khi dám hy sinh cả tình yêu của mình để giành được vị trí, sự nghiệp, danh vọng và cả sự báo thù.! Giờ em tham “yêu” lắm, ai em thấy cũng giỏi, cũng hay, cũng có điều mình học được, cũng đều “đáng yêu” cả 😀 Vì luôn yêu thương, nên em luôn muốn hòa nhập, giúp đỡ, chia sẻ, nhiệt tình…Chả ghét được ai :v Chỉ muốn yêu…YÊU THƯƠNG tất cả!!! ❤ 😛

10296599_732179113471895_4226692807653619051_n

Bởi vì…YÊU THƯƠNG…!

Em chưa bao giờ nghĩ sẽ mãi mãi làm 1 việc gì đó, nhưng rồi hóa ra, cũng có lúc nghĩ, muốn dành cả cuộc đời còn lại cho nó thật…”Người lái đò…” Khó, khó lắm, gian truân lắm, chiều lòng thiên hạ, đưa khách qua sông, rồi mình lặng lẽ trở về. Nhưng người yêu lâu nhất được nổi 2 năm thôi :v , còn nó thì theo tới năm thứ 5 mất rồi!!! Cảm giác chỉ khi đứng trên mục giảng mới là sống, là ý nghĩa, cảm giác chỉ muốn làm nó thôi, ko muốn làm gì khác, cảm giác chỉ cần nó là đủ, không cần bất cứ thứ gì khác, cảm giác không bao giờ bị cô đơn, bởi luôn có nó song hành…<3

10157349_714931038530036_965933196742374808_n

Có hai thứ em muốn mang theo cả cuộc đời…

Đó là cái tên và cái nghề “dạy học”!!! English Trainer!

___

Chúng ta sinh ra để được sống và thưởng thức cuộc sống này !

Bài viết từ trang của anh Tùng Teambuilding 🙂

Ông là tỷ phú Jack Ma, sáng lập và là nguyên Giám đốc điều hành Alibaba Group. Ông cũng là một trong những doanh nhân công nghệ thành công nhất của Trung Quốc, cũng như thị trường châu Á. Trong bài viết, ông đã chia sẻ những kinh nghiệm sâu sắc nhất của mình về cuộc sống và nghiệp doanh nhân.

Tôi luôn tin vào 2 nguyên tắc:

  1. – Thái độ của bạn sẽ quan trọng hơn khả năng của bạn.
  2. – Tương tự, sự quyết đoán của bạn cũng quan trọng hơn khả năng của bạn.

Bạn không thể thống nhất suy nghĩ của tất cả mọi người, nhưng bạn có thể thống nhất mọi người thông qua một mục tiêu chung.

  1. 1. Đừng bao giờ tin rằng bạn có thể thống nhất suy nghĩ của tất cả mọi người. Đó là chuyện viển vông.
  2. 2. Sẽ có khoảng 30% số người không bao giờ tin bạn. Thay vì để đồng nghiệp và nhân viên làm việc cho bạn, hãy để họ làm việc vì một mục tiêu chung.
  3. 3. Sẽ dễ dàng để thống nhất công ty dưới một mục tiêu chung hơn là thống nhất công ty dưới một người cụ thể nào đấy.

Điều gì làm nên một nhà lãnh đạo thật sự?

  1. 1. Nhà lãnh đạo phải là một người nhìn xa trông rộng, và anh ta phải có cái nhìn sâu sắc hơn một người nhân viên.
  2. 2. Nhà lãnh đạo nên có sự bền bĩ, ngoan cường, và anh ta có thể chịu đựng áp lực mà một nhân viên không thể chịu được.
  3. 3. Nhà lãnh đạo nên có một sự nhẫn nại kiên định và khả năng đương đầu và đối diện thất bại. Do đó, những phẩm chất của một nhà lãnh đạo kiệt xuất là tầm nhìn, sự nhẫn nại, và năng lực của anh ta.

Đừng dính líu vào chính trị

Theo lẽ thường, tiền và quyền lực chính trị sẽ không bao giờ đi chung. Khi bạn làm chính trị, đừng bao giờ nghĩ đến tiền bạc. Ngược lại, khi bạn làm kinh doanh, đừng nghĩ đến dính líu vào chính trị. Khi tiền bạc đụng đến chính trị, nó giống như bạn đụng đến một quả mìn nổ chậm, nó chỉ chực chờ bùng nổ.

4 câu hỏi chính yếu mà thế hệ trẻ nên tự hỏi

  1. 1. Thất bại là gì? Bỏ cuộc là sự thất bại lớn nhất.
  2. 2. Ứng biến là gì? Chỉ khi bạn trải qua những gian khó cùng cực, những thất vọng vô bờ bến, khi đấy bạn mới hiểu cái gọi là ứng biến.
  3. 3. Nghĩa vụ của bạn là gì: Là cần cù, chăm chỉ, và tham vọng hơn tất cả.
  4. 4. Chỉ những đứa ngốc mới thích dùng miệng để thể hiện. Người đàn ông thông minh sẽ sử dụng trí não, và người uyên bác sẽ thể hiện bằng trái tim của anh ấy.

Chúng ta sinh ra để được sống và thưởng thức cuộc sống này Tôi luôn tự nói với bản thân tôi rằng chúng ta sinh ra không phải để cắm cúi làm việc, mà sinh ra để thưởng thức cuộc sống. Chúng ta tạo ra những điều tốt đẹp hơn cho cuộc sống. Nếu bạn muốn giành toàn bộ cuộc đời bạn chỉ để làm việc, sẽ có ngày bạn phải hối tiếc. Không cần biết bạn thành công đến đâu trên con đường sự nghiệp, bạn phải luôn nhớ rằng chúng ta có mặt ở đây là để tận hưởng cuộc sống.

Sự cạnh tranh và tranh đấu lẫn nhau

  1. 1. Những người cạnh tranh gay gắt lẫn nhau là những người ngốc nghếch.
  2. 2. Nếu bạn xem mọi người là kẻ thù, thì những người xung quanh bạn sẽ trở thành kẻ thù của bạn.
  3. 3. Khi bạn cạnh tranh bình đẳng với những đối thủ khác, đừng để xuất hiện sự ghen tức. Sự ghen tức nhỏ nhoi sẽ chỉ làm hại bạn về sau.
  4. 4. Cạnh tranh cũng giống như chơi một ván cờ. Khi chúng ta thua, chúng ta có thể chơi lại một nước cờ khác. Cả hai người chơi đừng nên chiến đấu triệt hạ lẫn nhau.
  5. 5. Một người làm kinh doanh hay một doanh nhân chân chính sẽ không có kẻ thù. Chỉ khi anh ta hiểu được điều này, anh ta mới nhận ra cơ hội luôn luôn rộng mở với tất cả mọi người.

Đừng để phàn nàn trở thành thói quen Có thể chấp nhận được nếu thỉnh thoảng bạn phàn nàn, rên rỉ về những khó khăn. Tuy nhiên, nếu nó trở thành thói quen, nó sẽ giống như khi bạn uống rượu. Bạn càng cố gắng uống thì bạn sẽ càng khát. Trên con đường đế với thành công, bạn sẽ nhận ra người thành công sẽ không phải là người thường phàn nàn.

Thế giới này sẽ không thể nhớ những gì bạn nói, nhưng những gì bạn làm được chắc chắn sẽ không bị lãng quên. “Nhà lãnh đạo sẽ không nên so sánh kĩ năng chuyên môn của anh ta với nhân viên của anh ta. Nhân viên của bạn phải luôn có kĩ năng chuyên môn tốt hơn bạn. Nếu không được như vậy, nghĩa là bạn đã thuê nhầm người” – Jack Ma.

Hải Nguyễn biên dịch | Theo VulcanPost

Source: http://tungteambuilding.wordpress.com/2014/04/30/loi-khuyen-de-doi-cua-ty-phu-jack-ma/comment-page-1/#comment-9

Giờ Trái Đất tắt đèn… và chúng tôi tỏa sáng bên nhau :)

Chắc hẳn khi tạo ra Trà, người làm nó phải rất tinh tế cài đặt vào đó cả sự Tĩnh tâm và quan niệm Sống Đẹp, nên lần nào offline, các thành viên lớp học Sống Đẹp cũng đều nghĩ tới 1 quán trà, vừa gần gũi, vừa nhẹ nhàng, vừa riêng tư, lại vừa đầm ấm. Thiên Sơn Trà, đã phần nào mang tới điều đó cho gần 20 thành viên tham gia buổi offline lần thứ 2 trong năm 2014 này.

Có phải mỗi chén trà đều mang lại cho người chọn nó 1 cảm giác thú vị, hương vị trà như vị riêng của mỗi cá nhân không nhỉ?? Em Love Rosemary đã nghĩ vậy khi thấy mọi người chọn rất nhiều loại trà khác nhau với những cái tên rất hay và lạ !!“Vô thường trà”_ Ai cắt nghĩa hộ em hai chữ “Vô thường”?!

IMG_6419

Buổi off bắt đầu với việc giới thiệu về bản thân, mỗi phần giới thiệu lại có cùng cả sự chia sẻ trải nghiệm của bản thân và những bài học mà mỗi thành viên ứng dụng được sau khi học các khóa học ở UCIE. Em nhận ra một điều, tới với nhau trong mỗi buổi off, mọi người đều rất thoải mái chia sẻ nỗi lòng, hoàn cảnh, tâm tư và những điều mình học được, không sợ sệt bị đánh giá, ko ngại ngùng, ko phê phán. Và có lẽ, kỹ năng giỏi nhất mà ai cũng học được từ nhau, đó là sự lắng nghe!! Mỗi chia sẻ là 1 bài học. Mỗi sự lắng nghe là 1 sự thấu hiểu và đồng cảm. Một số chia sẻ rất hữu ích như sau:

–         Em Thường vừa kết thúc khóa Chiến thắng giận dữ đã rất tâm huyết chia sẻ. Nếu bạn đang giận dữ, hãy kiểm soát nó, hóa giải bằng những luồng sóng năng lượng bình an bằng cách đó chúng ta có thể giữ gìn nhiều mối quan hệ tốt; Mình thấy em nói, mà mắt em ánh lên, sáng như những giá trị bên trong em tỏa ra. (Lúc này quán trà đang bị tắt điện vì Giờ Trái đất 😦 Cám ơn em đã thắp sáng phòng trà 😀

–         Anh Cường, sau trải nghiệm sụp đổ ngỡ phải “đi tu” hay vào “Châu Qùy” :(, đã kể lại từ kinh nghiệm bản thân. Nếu bạn đang phải tự đấu tranh với chính mình, hãy mạnh mẽ lên, học từng ít một, chiến thắng mình mỗi ngày để luôn “vui vui, lâng lâng” nhé; Và với nụ cười tươi của anh thì mọi người cũng hiều rằng, nếu ngày nào cũng “vui vui” “lâng lâng” thì cũng không sao đâu ạ 😀

1238732_657765867574577_1902871086_n

–         Em Hương, với một bài học khác.Nếu bạn đang trải qua biến cố, khép kín mình với đau khổ, hãy dừng lại, tự tin vào mình đi, mở lòng mình chia sẻ và hãy là “mặt trời” tỏa sáng những nụ cười tươi tắn, trao đi một giá trị tốt đẹp, bạn sẽ nhận lại một giá trị tốt đẹp cho chính bạn;

–         Cô gái Oanh ấn tượng với sự tràn trề năng lượng trong giọng nói, phong cách và sự ham hiểu biết đã khẳng định: Nếu bạn đã có sẵn sự lạc quan trong mình, hãy tăng điều đó lên, tăng năng lượng tích cực trong chính bạn. Tập trung vào những điều tốt mỗi ngày, và tổng kết điều tốt mỗi ngày, hãy ăn mừng nó, bạn xứng đáng với điều đó.

–         Chị Nga sau khóa học SML (Self Management Leadership) đã nhắn nhủ tới cả nhà: Nếu bạn vẫn mải miết tìm kiếm những điều tốt đẹp ngoài kia mà không thấy, hãy quay trở lại chính bản thân mình, tìm nó, hiểu nó và để nó luôn mạnh mẽ trong bạn. Hãy là chính mình, bên trong bạn luôn tiềm ẩn rất nhiều giá trị tốt đẹp 😀 Chị Nga có khuyên cả nhà đọc cuốn Nhà Giả Kim  để hiểu thêm về điều này ạ. Xin cám ơn chị nhiều ^^

–         Anh Cường, luôn tâm đắc với quan niệm nhà Phật đã thấu hiểu. Rằng dù làm bất cứ việc gì, hãy làm hết sức mình là được. Đôi khi cũng cần chấp nhận thế giới và giảm đi ham muốn của chính mình, điều đó sẽ giúp giảm đi đau khổ. Có lẽ vì thế mà…anh ấy vẫn chưa lấy vợ và ngày nào cũng viết “Bản tin sung sướng” ạ : :))

(Ai muốn xuất hiện trong bản tin bài học chia sẻ lần tới thì cần gây ấn tượng với em về bài chia sẻ hơn nhé ;))

10169282_10201570817984423_2110156112_n
Thắp sáng bằng những giá trị bên trong

Phần sau của chương trình là phần thảo luận về ý tưởng tạo 1 Cuốn sổ Ước mơ của tất cả mọi người. Cuốn sổ bắt nguồn từ việc anh Cường đã làm, là liệt kê ra 100 điều mình ước muốn thực hiện và rất nhiều điều ước đã thành hiện thực, theo kế hoặc 1 năm, 3 năm, 5 năm. Cuốn sổ sẽ có hình ảnh, lời viết và quan trọng là ước mơ của mỗi người. Chúng ta chia sẻ với nhau và có thể giúp nhau đạt được những ước mơ ấy.

Complete Dream Book_CVRa

Một số thành viên đã thực hiện điều này rất tốt và có chia sẻ về những ước mơ của họ. Đó có thể là những ước mơ giản dị như quan tâm tới gia đình nhiều hơn, có những mối quan hệ bền lâu hơn, công việc thuận lợi, thăng chức, hay ước mơ phấn đấu hoàn thiện bản thân, chăm sóc sức khỏe, tự do tài chính… và có cả những ước mơ cho cộng đồng như của anh Cường và chị Nga về việc mở thư viện, dạy bơi, tham gia các hoạt động cộng đồng khác, có những ước mơ to lớn hơn về mua nhà, xe, đi du lịch nhiều quốc gia, đi khắp các tỉnh thành của Việt Nam, gặp đội bóng mình yêu thích trên sân đấu của họ…!

Có ai đánh thuế những ước mơ đâu phải ko, hãy để những ước mơ lớn truyền cảm hứng cho chúng ta, sống và tận hưởng từng giây phút sống 😀

Để có thể đặt ra ước mơ và thực hiện nó, mỗi thành viên sẽ nên xác định: nó thực sự là ước mơ của mình, chứ không phải là người khác; nó là ước mơ dựa trên những yếu tố kiểm soát được; ước mơ phù hợp với những điểm mạnh của bạn thân; ước mơ thôi thúc bạn đam mê và kiên trì theo đuổi. Anh Thanh đã bổ sung, hãy biết tại sao bạn có ước mơ ấy và hãy luôn lên kế hoạch để làm thế nào đạt được nó. Chắc chắn chúng ta sẽ đạt được ước mơ của mỗi chúng ta 😀

Theo kế hoạch, tháng 5 chúng ta sẽ có offline lần 3. Và  chính thức bắt tay tập hợp cuốn Cuốn sổ ước mơ. Ngay từ bây giờ, mỗi thành viên hãy đặt bút, viết 100 ước mơ cho chính mình, chúng ta sẽ chia sẽ và hoàn thành dự án này vào off lần 3 nhé 😀 Chúc thành công ^^

chase-catch-dream-big-picture-quote

Quán cafe đánh mất hiện tại!

Quán cafe đánh mất hiện tại!
Cô len người qua chiếc bàn vuông, kẻ màu sắc lạ, ngồi xuống chiếc sô pha. Nó có vẻ hơi cứng để chứa được cái sự mềm trong cảm xúc của cô. Cô vẫn thích những chiếc ghế sô pha, to và mềm mại hơn thế. Nhưng thôi, hôm nay cô sẽ yêu những thứ ở gần cô, chứ không nghĩ về những thứ cô không có nữa.
IMG_4187
Ban nhạc chuyển bài “Và tôi cũng yêu em”. Nói là ban nhạc, nhưng chỉ có 2 chàng trai và 1 cô gái. Cô ấy nhỏ người, tóc xoăn bồng bềnh đủ làm nổi lên những nét trẻ của cô gái. Chiếc váy ngắn và cái áo sơ mi trắng làm cho khán giả có thể nghĩ, chắc cô ấy vẫn là sinh viên. Giọng cô mảnh, ko cao và người nghe có thể nhận ra giai điệu bài “Nuối tiếc” bị bẻ gãy rời rạc trong giọng hát của cô ấy.  “Nuối tiếc” mà cô ấy hát như “Tình yêu tìm thấy”. Cái gì cũng thế, chỉ có cảm xúc mới làm nên sự đậm sâu mà thôi.
Dòng suy nghĩ cắt ngang khi âm thanh của 1 trò game nào đó vang lên. Cô quay người sang, một đôi trai gái đang ngồi bên nhau. Chị gái vẫn đang mải miết từng ngón tay lướt qua màn hình cái Ipad Air, chàng trai cũng bận rộn với cái Iphone cập nhật tin tức. Cô tự hỏi, tới bao giờ, khi người ta ngồi cạnh nhau, người ta đặt cái điện thoại xuống và nhìn thẳng vào mắt nhau mà nói những lời yêu quý nhau. Tới bao giờ, khi khoảng cách và sự giận hờn không phải là qua cái điện thoại, mạng xã hội nữa, người ta hãy chạy tới bên nhau, ôm lấy nhau và giữ gìn cái sự động chạm tình cảm ấy…Có lẽ, thời tiền sử người ta sẽ thích thế hơn là cái xã hội “văn minh” này.!
1002659_820441204638392_828657304_n
Cô không mang điện thoại theo người. Uh, cô nhớ, cô đã quẳng nó sang 1 góc cùng với đống tiểu thuyết của cô thì phải. Cô muốn giành 1 thứ 7 cho riêng cô. Ngày xưa, cái thời sinh viên, cô vẫn yêu thứ 6 hơn. Cũng có lẽ cô đã quá quen với sự bận rộn cho những giờ lên lớp vào thứ 7 và chủ nhật, và rồi, cô yêu chiều thứ 6 nhiều thế. Thấm thoắt, tới năm thứ 2 ra trường, cô phải rất khó khăn để cân bằng giữa 2 ngày cuối tuần và buổi chiều thứ 6 ấy.
Anh phục vụ mang cho cô tách trà pha sữa, sóng sánh và dậy mùi thơm. Cô khuấy nhẹ cốc trà sữa…Cô tự hỏi tình yêu có như tách trà sữa không, càng quấy, trà và sữa càng quyện vào nhau, càng thơm, càng ngọt, càng đậm. Và hai con người khác giới tính xa lạ, hòa vào cuộc sống của nhau, có làm cho cuộc sống đậm hơn và ngọt hơn? Có lẽ cũng phải tùy vào đầu lưỡi của mỗi người  nữa.
“Chị có hát một bài ko ạ?” _ Anh phục vụ niềm nở.
“À, mình cám ơn, mình nghe được rồi!”
“Dạ, vậy chúc chị buổi tối vui vẻ ạ”
“Cám ơn anh”
Cuộc hội thoại ngắn với anh phục vụ nhắc cô về nụ cười. Trao yêu thương, nụ cười, vui vẻ, tích cực đi, bạn sẽ nhận lại sự nhẹ nhàng, êm ái ấy. Thế mà, đâu phải ai cũng làm được. Cô có may mắn học được nhiều thứ từ những người đi trước, và sau 1 năm, cô cảm nhận cuộc sống của mình đã thay đổi thực sự. Cô tìm được cô giữa bao nhiêu đổ vỡ và mất mát, tìm được tình yêu thương giữa bao người xa lạ và tìm được cả một thế giới để cô đắm chìm.
500_d455aa8a-edb0-4b6c-bbfa-2afba1bfbac6
Dòng cảm xúc bắt đầu trôi xa hơn khi cô nghe ban nhạc chuyển gu sang những bài thu, nhẹ nhàng, chút buồn.
“Hãy hát khúc ca cho ngày yêu nhau
Dẫu biết trái tim anh thuộc về ai
Đã biết nhớ thương không còn quanh đây
Là thôi đắng cay là thôi mong chờ
Yêu nhau đi anh ơi! Một lần nào ta cho nhau giấc mơ
Anh ra đi nơi đâu ? Nơi đây em mãi mong chờ!”
Lua-chon-cua-trai-tim
Ngày xưa mỗi lần cảm thấy không được yêu thương, trái tim cô quặn thắt, sâu và nhói. Nó làm cô có cảm giác mình có một trái tim khao khát thực sự, biết cựa quậy và biết cảm nhận. Nhưng giờ đây, khi cái suy nghĩ đơn độc ùa tới, là lúc lòng cô tự trào lên một tình yêu thương cuồng nhiệt cho chính cô. Cô nhấp tiếp ngụm trà sữa, để nó chảy sâu vào tận đáy tim cô. Cô yêu cái điệu nhạc ấy, cái âm thanh lao xao trong tâm hồn cô, cô yêu chính cô, chính tiếng nói trong cô. Cô nghĩ rằng, cô đang sống sâu nhất với sự tận hưởng những giây phút hiện tại…
Nhưng chỉ khi cô đứng dậy, khoác cái áo vào người , khẽ kéo kín cổ áo để những con gió mùa đông cuối cùng không len lỏi. Anh phục vụ thấy mắt cô khẽ nhòa, anh cất lời.
“Em chào anh chị ạ”
Cô giật mình. Quay lại nhìn người bên cạnh cô. Rõ ràng, anh đã luôn ngồi bên cạnh cô. Giờ cô hiểu, tại sao người ta gọi đó là “Quán cafe đánh mất hiện tại”. 
02/03/2014
1891253_685660668123740_527285548_n

Thầy!!!

Thầy….!Thầy, trưởng khoa Anh trường Đại học Ngoại Ngữ – Đại học quốc gia Hà Nội.

Thầy, một người đầy nhiệt huyết, hài hước, vui vẻ.

Thầy, một người giỏi chuyên môn, đầy trải nghiệm và thấu hiểu.

Cuộc đời, con cám ơn đã được thầy truyền cảm hứng!

Cuộc đời, con…CÁM ƠN THẦY NHIỀU LẮM !!!

He’s dead!

Nick của anh ấy sáng, cả skype và facebook. Mình biết, chị ấy lại vào skype và facebook của anh ấy để nhìn ngắm lại những bức ảnh.

“Hôm nay là ngày cưới của anh chị” Chị bảo. Mắt mình nhòa đi. Mình ực khóc.

“Hôm nay đáng ra anh chị và cháu sẽ đi chụp ảnh để kỷ niệm, giờ thì k bao giờ được nữa”. 😦

“anh trai
[11/27/2013 2:12:06 PM] Love Rosemary: hôm nay sinh nhật em anh ạ
[11/27/2013 2:12:13 PM] Love Rosemary: hóa ra anh em ta cùng nhân mã
[11/27/2013 2:12:19 PM] Love Rosemary: nội tâm
[11/27/2013 2:12:33 PM] Love Rosemary: em chưa hỏi đc địa chỉ nhà anh bên hà đông
[11/27/2013 2:12:44 PM] Love Rosemary: em sẽ sang thăm chị và bé
[11/27/2013 2:12:46 PM] Love Rosemary: thơm má bé
[11/27/2013 2:12:51 PM] Love Rosemary: và thắp hương cho anh
[11/27/2013 2:13:01 PM] Love Rosemary: anh giỏi, anh có tài, anh còn bao khát vọng
[11/27/2013 2:13:08 PM] Love Rosemary: em thương anh, thương chị và thương bé lắm, em sẽ cố gắng làm tất cả những gì có thể
[11/27/2013 2:13:28 PM] Love Rosemary: để giúp chị, và bé anh nhé
[11/27/2013 2:13:33 PM] Love Rosemary: em thấy anh ở trên đó
[11/27/2013 2:13:40 PM] Love Rosemary: trên những tầng mây
[11/27/2013 2:13:44 PM] Love Rosemary: em thấy anh ko cười
[11/27/2013 2:13:50 PM] Love Rosemary: anh còn trăn trở phải ko
[11/27/2013 2:13:55 PM] Love Rosemary: anh ko về đc
[11/27/2013 2:14:00 PM] Love Rosemary: em cũng ko lên đó đc
[11/27/2013 2:14:06 PM] Love Rosemary: anh ở đó nhé
[11/27/2013 2:14:09 PM] Love Rosemary: kiếp sau
[11/27/2013 2:14:18 PM] Love Rosemary: em vẫn muốn là đứa em ngốc nghếch
[11/27/2013 2:14:23 PM] Love Rosemary: đc anh chỉ dạy

Những lời động viên đầy lý trí dường như là thừa thãi với những trái tim đang ực trào cảm xúc của chị. Chị vẫn khóc, có thể đang khóc, quá nhớ, quá yêu và quá cần. Cuộc đời, con người, kỷ niệm làm sao mà thay thế được chứ.

Mình vẫn dặn chị phải chăm sóc sức khỏe đấy, phải chăm sóc tốt, chị còn bé nữa.

Mình tin rồi mọi chuyện sẽ ổn, như chị gái mình có chồng mất rồi cũng yêu người khác, như mình với một anh đã sống mà như là đã chết thì rồi một ngày, ta sẽ tìm thấy một bến bờ yêu thương.

Chỉ là ta cần thời gian cho những hố tim mình. Chúc chị khỏe và chúc anh sẽ bình an nơi thiên đường.!